• Increase font size
  • Default font size
  • Decrease font size

DŨNG-HÀNH

 

Đại Hội Vô Vi kỳ 20, Orlando – Florida - 2001

 

Dũng-hành dứt-khoát trí tâm tu

Cảm-thức Trời ban tự giải mù

Âm dương tương-hội Trời ban phước

Học-hỏi không ngừng tự giảm ngu

Trí tâm xây-dựng cùng chung hưởng

Thuyền đưa tách bến đến trùng-dương

Tuy xa ngàn dặm tâm hành đến

Chung hợp vui-vầy quí tình-thương

Mặt biển đưa người du-ngoạn thức

Xây-dựng bền lâu cảm nhiệm-mầu

Thế-đạo quây-quần duyên-tình đẹp

Chung hội vui-vầy Tết Vô-Vi

Thuyền đưa các giới về một mối

Nhơn-sinh thức-giác tiến-thân tùy

Mê loạn không còn nay được hưởng

Trật-tự bền lâu tự xét ghi.

 

Lương Sĩ Hằng.

(Pháp-danh Vĩ-Kiên)

 

***

 

Dũng-hành : là dứt-khoát tiến tới trong cuộc sắp-đät

 

Dũng-hành dứt-khoát trí tâm tu : Lúc nào « dũng-hành », tâm ta cũng phải « dứt-khoát », « trí tâm » phải tu sửa tiến-hóa

 

Cảm-thức Trời ban tự giải mù : Biết được tất cả đều là do đấng Toàn-Năng ân-ban cho chúng ta, chúng ta không còn sự mê-mù nữa

 

Âm-dương tương-hội Trời ban phước : Có « âm có dương tương hội », « Trời ban phước», trí chúng ta sáng

 

Học-hỏi không ngừng tự giảm ngu: cảnh này cảnh nọ chúng ta « học-hỏi » để tiến-hóa thì «giảm bớt sự khờ ngu »

 

Trí tâm xây-dựng cùng chung hưởng : « Trí tâm » chúng ta quyết-tâm « xây-dựng » thì có cơ-hội « cùng chung hưởng »

 

Thuyền đưa tách bến đến trùng-dương : Thuyền rời khỏi bến mà đi ra biển trùng-dương

 

Tuy xa ngàn dặm tâm hành đến : « Tuy xa ngàn dặm » nhưng mà tâm chúng ta thực-hành sẽ đi đến

 

Chung hợp vui vầy quí tình thương : Tất cả huynh-đệ ty-muội chung họp, nhìn cảnh thiên-nhiên mà quí tình-thương của Trời Ðất, của đấng Toàn-Năng đã ân-ban

 

Mặt biển đưa người du-ngoạn thức : Từ « mặt biển đưa người du-ngoạn thức », đi cảnh này cảnh nọ thức-tâm trong sự thanh-nhẹ dịu-dàng

 

Xây-dựng bền lâu cảm nhiệm-mầu : Càng ngày càng « xây-dựng », phát-triển đi lên,  «cảm nhiệm-mầu», thấy sự sắp-đặt của Thượng-Ðế rất nhiệm mầu

 

Thế đạo quây-quần duyên tình đẹp: « Thế-đạo quây-quần », chị em tay bắt mặt mừng, «duyên-tình đẹp»

 

Chung hội vui-vầy Tết Vô-Vi : « Chung hội lại vui-vầy » thì rất sống-động, chúng ta ăn một cái « Tết Vô-Vi » hướng-thượng, giải tỏa tất cả những sư mê-chấp.

 

Thuyền đưa các giới về một mối : Tất cả các giới chúng ta chung chiếc thuyền này đi tới một chỗ

 

Nhơn-sinh thức-giác tiến-thân tùy : « Nhơn-sinh thức-giác » là cuộc sống của chúng ta hiểu được ; « tiến-thân tùy », tiến-hóa tới vô-cùng

 

Mê-loạn không còn nay được hưởng: Hết sự mê-loạn rồi chúng ta hưởng những sự thanh-nhẹ của Trời Ðất rõ-ràng

 

Trật-tự bền lâu tự xét ghi: Trật-tự bền lâu, lúc nào cũng giữ trật-tự và phát-triển tới vo-cùng tự xét ghi. Chúng ta hiểu được điều này điều nọ.

  

Lương Sĩ Hằng

(pháp-danh Vĩ-Kiên).

  

***

  

Dũng-hành : Thức-giác rõ-rệt, lúc đó chúng ta mới bắt đầu « dũng-hành ».

 

Dũng-hành dứt-khoát trí tâm tu : Tâm ta « dứt-khoát », « trí tâm nhứt-định phải tu sửa » cho nó thanh-nhẹ.

 

Cảm-thức Trời ban tự giải mù : Biết được chuyện gì của đấng Toàn-Năng đã ân-ban chúng ta thì « tự giải mù ».

 

Âm-dương tương-hội Trời ban phước : « Có âm có dương tương-hội », có tiểu-thiên-địa đang du-ngoạn này là mỗi người đều có tiểu-thiên-địa, « Trời ban phước », Trời cho chúng ta cái phước-lộc.

 

Học-hỏi không ngừng tự giảm ngu : « Học-hỏi không ngừng » thấy cảnh đẹp khác hẳn hơn gia-cang của chúng ta và khai-tâm mở trí, « tự giảm ngu ».

 

Trí tâm xây-dựng cùng chung hưởng : « Trí tâm » chúng ta « xây-dựng » ; « cùng chung hưởng » thanh-khí thanh-nhẹ giữa bao-la biển cả.

 

Thuyền đưa tách bến đến trùng-dương : « Thuyền đưa chúng ta tách bến đến trùng-dương », tới mặt biển vô-cùng.

 

Tuy xa ngàn dặm tâm hành đến : Mục đích chúng ta đến đâu, thấy xa lắm - « ngàn dặm » - nhưng « tâm » chúng ta hợp-tác « hành đến »

 

Chung hợp vui-vầy quí tình thương : « Chung hợp  vui vầy », lúc đó chúng ta mới « quí tình thương » của Trời Ðất.

 

Mặt biển đưa người du-ngoạn thức : Mặt biển, thuyền đưa chúng ta đi tới chỗ này chỗ nọ, thấy cảnh thiên-nhiên mới lạ thức-tâm.

 

Xây-dựng bền lâu cảm nhiệm-mầu : Tự tu tự hành cương-quyết như vậy mới « cảm- thức được sự nhiệm-mầu » tốt đẹp của Trời Ðất đã sẵn có.

 

Thế đạo quây-quần duyên-tình đẹp : Huynh-đệ ty-muội gặp nhau vui mừng trong cái cảnh-giới thanh-nhẹ « duyên-tình đẹp », nhìn nhau thương nhau quí nhau.

 

Chung hội vui-vầy Tết Vô-Vi : Biết được chúng ta đến đây là dự một buổi « Tết Vô-Vi », trở về không, không tranh-chấp, không buồn-tủi nữa.

 

Thuyền đưa các giới về một mối : « Thuyền đưa chúng ta đi tới mục-đích », tới nơi nầy, tới đảo này đảo kia đảo nọ để chúng ta học-hỏi thêm và chung vui thêm.

 

Nhơn-sinh thức-giác tiến-thân tùy : « Nhơn-sinh thức-giác », mọi người đều thức-giác ; « tiến-thân tùy », an-yên thanh-tịnh mà tiến-thân, tùy theo sự phát-triển của chung.

 

Mê-loạn không còn nay được hưởng : Không còn sự « mê-loạn » nữa ; nay « hưởng » sự thanh-nhẹ rõ-ràng. Biển cả bao la tình-yêu lớn rộng.

 

Trật-tự bền lâu tự xét ghi : Rất có « trật-tư »ï, trời đất đều có « trật-tư » ; « bền lâu tự xét ghi », sanh-sanh hóa-hóa xây-dựng cho chúng sinh trên mặt đất cộng-hưởng.

   

***

  

Cho nên hôm nay ngày Tết Vô-Vi giữa biển cả lớn rộng, tình-yêu của Trời Phật hiện trong tâm của chúng ta rõ-ràng, xây-dựng cho mọi người chung tiến trong thanh-tịnh. Thuyền càng đi chúng ta càng vui, thuyền đến nơi chúng ta lại còn vui hơn nữa. Chuyến đi này khi về chúng ta không bao giờ quên, nhớ nhau và chúng ta đã tham-dự được một buổi Tết Vô-Vi sống-động ở trên mặt biển chưa từng có. Cho nên một năm có một lần huynh đệ tỷ muội chung họp mới có cơ-hội du-ngoạn như thế này.

 

Càng đi trên du thuyền thì càng thấy sự tinh-vi của Trời Ðất đã và đang xây-dựng cho loài người cộng-hưởng từ ly từ tí, chung vui thanh-nhẹ vô cùng, chứng-minh ban tổ-chức thành-tâm mới xây-dựng được một cơ-hội cho chúng ta chung sống hòa-bình, cho phần hồn chúng ta có cơ-hội tiến-hóa tới vô cùng cảm-thức, vô-cùng rõ-ràng.

 

Xuyên qua tình đời, chúng ta cộng-hưởng hướng tâm về sự thanh-nhẹ vô-cùng của Bề Trên đã hổ trợ cho chúng ta tiến hóa không ngừng-nghỉ đó là phần hồn của chúng ta càng ngày càng sáng-suốt thêm trong xây-dựng.

 

Các bạn chung vui và kể lể lẫn nhau cuộc hành-trình quí giá này có một không hai. Rồi chúng ta sẽ về địa-phương cho bà con biết được tôi đã du-hành trên mặt biển, cảm-thức sự vô-cùng của Trời Ðất.  Sự thưong-yêu của Trời Ðất đã xây-dựng cho chúng tôi có một cơ-hội tốt đẹp chung sống hòa-bình.  Chúng tôi mới cảm thấy được phần hồn là từ tam-thập-tam thiên giáng-lâm xuống thế-gian chứ không phải ở đây có thể tạo ra phần hồn.

 

Ðến đây rồi, bây giờ chúng tôi biết đường đi  -  tu thiền là biết đường đi  -  đi về tam-thập-tam thiên, về căn-cội của chính mình và tiến-hóa tới vô-cùng thì mới thấy siêu-quốc-gia ở bên trên. Cái gốc của chúng ta ở bên trên không phải cái gốc ở thế-gian. Càng tu càng hiểu được từ cõi không-giới đến đây rồi sẽ trở về không ; chẳng có ai đem được một tí gì đem đi cả. Vật-chất đều giới-hạn, tâm-linh mới thấy rõ là vô-cùng. Ngày nay chúng ta ngồi đây du-ngoạn, thấy hồn của chúng ta là vô-cùng, cảm-thức trật-tự của loài người đã đem lại sự bình-an cho nhân-loại và tâm-linh có cơ-hội tiến-hóa là một cơ-hội rất hiếm có ; nhân-sinh tại thế rất ít có cơ-hội.  Hôm nay chúng ta đã có và chúng ta đã và đang thực-hành rõ-ràng, từ nhịp một trong xây dựng và hợp tác lẫn nhau. Chúng ta càng nhìn rõ, thấy Vô-Vi lúc sơ-khai đâu có bao nhiêu người, bây giờ càng ngày càng đông, cả ngàn người chung sống hòa-bình trên biển cả như thế này, thì các bạn thấy vui không ? 

 

Chúng ta vui rồi, chúng ta ấm-áp rồi, chúng ta tin sự nhiệm-mầu của Trời Ðất có và xây-dựng cho chúng ta càng ngày càng tốt-đẹp mạnh-khỏe. Rồi đây chúng ta sẽ có cơ-hội để tham-dự cuộc Thiền-Ca, phân-tách ra nguyên-lý tu-học, mọi người chung vui đóng góp và tu-tiến trong thực-hành chứ không phải dùng lý-thuyết và bỏ trôi đâu. Cho nên mỗi mỗi của chúng ta, của Vô-Vi đều là phải thực-hành. Chuyện làm của ban tổ-chức đều phát-tâm, từ cuốn sách, cuốn CD đều là do những người thật-sự phát-tâm làm ra, thành ra các bạn nghe nó khác hơn các giới khác, đâu đó nó rõ-rệt minh-chánh.

 

Cho nên ngày hôm nay chúng ta vui-mừng, cái Tết vui-mừng rõ-ràng, càng ngày càng tiến, anh em huynh-đệ ty-muội chúng ta càng ngày càng đông, vui trong trong hành-trình tiến-hóa rõ-rệt, thì mới đặt ra cái Tết Vô-Vi, một năm có một lần, một năm xây-dựng,  hợp-tác xây-dựng, đóng góp rõ-rệt cho mọi người cộng-hưởng. Tâm của mọi người sẽ vui và thanh-tịnh, biết rõ giá-trị của từ-bi, học-hỏi từ-bi và thực-hiện tư-bi. Nếu không có đấng Toàn-Năng ân-độ cho chúng ta làm sao chúng ta có ngày nay. Chúng ta đều ở trong nguyên-lý thực-hành mà đạt được chớ không phải dùng ly- thuyết nói suông đâu, thực-hành chúng ta có, chúng ta đã sắp-đặt được. Ban to-chức chúng ta có mấy người nhưng mà làm được tốt, phục-vụ được cho đông, tất-cả mọi người vui, cộng-hưởng sự hòa-bình, that-sự giải-tiến nội-tâm. Vui biết là bao nhiêu, quí thương Trời Phật, càng quí thương Trời Phật càng yêu thương bạn đạo hợp-tác xây-dựng.  Kỳ tới còn tốt hơn nữa.  Tính ra tiến bạc thì chúng ta không có dồi-dào hơn những người khác, nhưng mà rốt-cuộc chúng ta cũng đóng góp đầy-đủ để cùng đi trong chuyến đi hưởng-ngoạn nầy. Vui vô-cùng, càng vui càng quí thương Trời Phật đã ân-độ cho chúng ta được bình-an, chúng ta đã thượng-lộ bình-an, đi cũng như về và mọi người sẽ được tham-gia Thiền-Ca buổi chót, đầu óc càng ngày càng thanh-nhẹ và minh-mẫn sáng-suốt.

 

Các bạn nhìn thấy trật-tự là trên hết, chiếc thuyền chở bao nhiêu người mà đều có trật-tự. Nếu không có trật-tự là loạn rồi. Chúng ta là sống trong trật-tự hiện-tại, trật-tự này đem lại cho chúng ta cộng-hưởng trong xây-dựng rõ-ràng.

 

Chung vui trong thanh-tịnh, xây-dựng trong tiến-hóa rõ-rệt, dũng-hành trong thanh-tịnh, không còn mê-loạn nữa, dứt-khoát tu-tiến, giải-quyết trận-đồ tâm-linh của chúng ta, phải đạt tới vo-cùng, cõi thanh-nhẹ là cõi của phần hồn. Ðêm đêm chúng ta xây-dựng cho phần hồn tiến-hóa. Những người đã bỏ đời qua Ðạo cũng đồng tham-dự trong Tết Vô-Vi của chúng ta. Mọi người hợp-tác chung vui tận-độ trong chu-trình tiến-hóa.

 

Lần này các bạn được chung vui từ giai-đoạn ở chiếc thuyền này ; tương-ngộ lẫn nhau ; huynh-đệ tỷ-muội tay bắt mặt mừng vui sướng biết là bao, trong một phạm- vi thức-giác của chính mình.  Trở về địa-phương chúng ta lại càng cố-gắng tu hơn, cương-quyết xây-dựng tiến-hóa tới vô-cùng, không còn bở-ngỡ lúc hành thiền nữa, dứt khoát tu tiến, chắc-chắn đạt được kết-quả tốt ở tương-lai. Chúng ta phải kiểm-điểm quá-khứ chúng ta đã tu và chúng ta đã làm được 19 cái đại-hội rồi. Rồi đây sẽ đi tới cái đại hội 20 và chúng ta không bao giờ lùi bước chỉ có tiến mà thôi, dứt-khoát vì chúng ta thấy con đường đó là con đường giải-thoát, qui-nguyên thiền-giác.

 

Nguyên-lý tận-độ, thành-trì  nguyên-lý lúc nào cũng tận-độ chúng ta và xây-dựng cho chúng ta tiến-hóa, luồng điển của đại-bi không còn sự eo-hẹp nữa, lúc nào cũng ban chiếu và xây-dựng cho chúng ta. Cho nên cái đại-hội này chưa dứt là bạn đạo đãõ dự-trù sẽ có một cái đại-hội tới nữa, luôn luôn nghĩ tới xây-dựng cho chung, ban tổ-chức lo đủ điều hết. Mọi người đều phát-tâm đóng góp, quí-báu đó là chúng ta không phải mất tiền mà sự phát-tâm đã xây-dựng hình-thành mọi việc hiện-tại. Chúng ta phải mang ơn ban tổ-chức và quí thương tất cả mọi người phát-tâm, có sự quang-chiếu của đấng Toàn-Năng tận-độ, Thượng-Ðế ân-ban chứ chúng ta không có làm chuyện u-ơ, mất thì giờ vô-lý. Tiền bạc là quan-trọng, nhưng mà các bạn có thể đóng góp trên một ngàn đô-la để đi như thế này là các bạn có tâm dứt-khoát rồi. Nhất-định tôi đi để hưởng một cái gì thanh-nhẹ, cho nội-tâm tôi được bình-an, đó là các bạn có đường lối dứt-khoát đi tới, chớ không có bị thụt lùi nữa.

 

Hành-trình du-ngoạn này rất có gia-trị cho tâm-linh trong xây-dựng và chúng ta sẽ không có bao giờ quên, tâm-linh là duy-nhứt. Nếu chúng ta có thể-xác, có quyền cai-trị mà không có tâm-linh  thì đâu có đem lại sự bình-an cho chính họ và giúp đỡ toàn-dân được. Mọi người chúng ta hi-sinh dứt-khoát tiến tới tốt. Cho nên ban chấp-hành đã và đang dấn-thân làm hết tất-cả mọi việc cần-thiết để phục-vụ bạn đạo ngày hôm nay. Càng phục-vụ càng hiểu được Thượng-Ðế là sức-mạnh, đấng Toàn-Năng là sức-mạnh vô-cùng, xây-dựng cho tất-cả mọi tâm-linh tiến-hóa trong cơ qui-nhứt này. Chúng ta phải dứt-khoát tiến tới thế-giới đại-đồng rõ-ràng trong tha-thứ thương-yêu và xây-dựng cho chung thì chúng ta đã thực-hiện đại-sự chung.

 

Có nhiều người muốn tham-gia không được vì họ có khối óc phản-trắc, không minh-chánh, cho nên Bề Trên phải thanh-lọc là để cho họ có thời-gian suy-nghĩ sự sai-lầm của chính họ mà thôi. Chung tiến hòa-bình sống-động, chúng ta không có chung tiến hòa bình mù mờ động loạn, tranh chấp, không có vụ đó, xây dựng rõ-ràng, xây-dựng cho mọi người cộng-hưởng sự hòa-bình của Trời Ðất, thượng trung hạ đồng-nhứt xây-dựng trong tiến-hóa. Mọi người sẵn-sàng đóng góp khi cần, từ âm-thinh của tôi các bạn cũng đã thấy, trước kia thanh-lọc không rõ-rệt, bây giờ càng ngày càng rõ cũng do có người chuyên-môn xây-dựng mới làm được đẹp. Những cái này các bạn cũng có thể xét ra, thấy rõ-ràng, hồi trước âm-thinh không có rõ-rệt, bây giờ âm-thinh rõ-rệt, kỷ-thuật tiến tới tốt và có người bằng-lòng phục-vụ thì kỷ-thuật nó mới sáng-tỏ như vậy. Nếu không có người bằng-lòng phục-vụ thì kỷ-thuật vẫn còn tiếp-tục lu-mờ và không rõ-rệt.

 

Kỳ Dũng-Hành nầy từ vật-chất đến tâm-linh đều đồng-nhịp tiến-hóa trong trật-tự, các bạn thấy thuyền rời bến là thuyền thong-dong xây-dựng trên biển cả. Chúng ta là người cộng-hưởng tình yêu-thương của đấng Toàn-Năng đã và đang độ cho chúng ta được bình-an, đi cũng như ve.à

 

Thành-thật cám-ơn sự đóng góp của các bạn.

  

Lương Sĩ Hằng

(pháp-danh Vĩ-Kiên).