Cụ Đỗ Thuần Hậu sinh năm 1883 tại quận Lai Vung, tỉnh Sa Đéc, Việt Nam. Thân phụ là cụ Đỗ Hạo Cừu, Phó Tổng An Thới dưới thời Pháp thuộc. Thân mẫu là cụ Đào Thị Bòi. Lúc lên 9 thì mẹ mất, cụ phải ở với cha và bà kế mẫu cho đến khi lớn.
Sau khi lập gia đình được vài năm, cụ mới tách ra ở riêng. Cũng vì hoàn cảnh khổ sở thời đó, cụ phải học nhiều nghề để sinh sống và nuôi gia đình. Cụ đã học qua các nghề thuốc Bắc, thuốc Nam, làm bùa Lỗ Ban, coi quẻ, thợ mả, thợ nhuộm, thợ sơn... Khi sửa soạn lập gia đình cụ phải đi dạy thêm tiếng Việt và tiếng Pháp cho trẻ em trong làng để có tiền lấy vợ. Cụ có được 8 người con: 1 trai và 7 gái. Người con trai trưởng của cụ là ông Đỗ Vạn Lý, từng là Sứ Thần tại Ấn Độ và cựu Đại Sứ tại Hoa Kỳ dưới thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Ông cũng từng giữ chức Tham lý Minh Đạo trong cơ quan Phổ Thông Giáo lý Cao Đài Giáo, Việt Nam.
Vì lúc thiếu thời, cụ Đỗ Thuần Hậu gặp nhiều hoàn cảnh éo le, nên tâm trí cụ lúc nào cũng suy xét về cuộc đời và kiếp người. Do đó, cụ quyết tâm tầm đạo. Sau khi tu theo Cao Minh Thiền Sư một thời gian, cụ vẫn chưa hoàn toàn hài lòng vì vẫn chưa được giải đáp hết thắc mắc. Cụ trở về gia đình và tự nghiên cứu thêm Pháp lý Vô Vi. Trong thời gian này, nhiều lúc cụ định thần và thường thấy hình Đức Phật hiện ra trên vách. Cụ lấy làm lạ nên càng cố tâm tu luyện. Lúc khởi công tu thì cụ đã 55 tuổi, tâm không sợ chết, sợ nghèo đói, cụ quyết chí tu để xuyên phá bức màn Vô Vi bí mật hầu tiếp xúc với Phật Tiên mà học Đạo. Nhờ lòng chí thành mộ Đạo, cụ Đỗ Thuần Hậu đã ngộ được Pháp lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí Phật Pháp. Cụ đã xuất hồn về cõi Vô Vi và đã được học đạo trực tiếp với Đức Phật như lời cụ đã tự thuật trong quyển "Phép Xuất Hồn".
Cụ Đỗ Thuần Hậu (thường được gọi là ông Tư) đã truyền dạy lại cho ông Lương Sĩ Hằng (thường được gọi là ông Tám) để tiếp nối công việc truyền bá đạo pháp. Cụ mất ngày 12-11-1967 (nhằm ngày 11 tháng 10 năm Đinh Mùi) thọ 84 tuổi (85 tuổi ta). Các tác phẩm của cụ để lại là Đời Đạo Song Tu, Phép Xuất Hồn, Quái Mộng Kỳ Duyên, Tình Trong Bốn Bể (Điểu Sào Thiền Sư), Kinh A DI ĐÀ.